ĐỪNG TƯỞNG CỨ BÁN THUỐC MÀ ĐÃ GIỎI !

Câu chuyện liên quan đến một thầy thuốc trẻ trong một lần đi chữa bệnh ở xa ,sau khi đã kê đơn cho bệnh nhân nhưng vì sợ bệnh nhân không mua được thuốc tốt đúng yêu cầu  nên đã tự tìm đến bốc thuốc ở  nhà thuốc lớn nhất vùng nọ , vừa đặt chân đến cửa.  Người thầy thuốc kia bị choáng ngợp bởi sự hoành tráng của nhà thuốc gia truyền đó.Một cơ ngơi khang trang và người đến bốc thuốc  rất đông , xếp hàng như đến khám bệnh tại các bệnh viện lớn vậy , ….. mãi mới len vào trong nhà tìm được một chỗ kín đáo để ngồi.Trong suốt cả buổi , người thầy thuốc trẻ bị thu hút tập trung bởi ông chủ nhà thuốc ….có lẽ do bệnh nghề nghiệp ! Cả buồi thầy thuốc trẻ cũng chả kịp đi xem thuốc ra sao , chỉ mong khách mau về hết để được gặp ông chủ nói chuyện …

Mãi 12h trưa khách đã về gần hết , lúc này thầy thuốc tiến đến bên quầy thuốc và nói với ông chủ rằng :

– Xin ông chút thời gian ạ …!

Ông chủ quầy thuốc tỏ ra rất khó chịu , có lẽ vì ông ta bận từ sáng tới giờ …ông ta nói : 

  • Có việc gì ? ra bàn đằng kia chờ đi …

Có lẽ vì mệt và thấy vị thầy thuốc nhỏ tuổi hơn nên ông ta mới như vậy !

  • Thưa ông !  không giấu gì ông , tôi cũng là thầy thuốc ở nơi khác , vô tình tôi đi qua đây …

Chưa kịp nghe những thầy Thuốc trẻ nói hết câu ông chủ tiệm Thuốc  tỏ ra giận dữ hơn ….

  •  À thì ra anh đến để rình mò , soi mói tôi đấy hả …?

Người thầy thuốc trẻ vội giải thích !

  • Ông hiểu sai vấn đề rồi , tôi đến vùng này khám bệnh cho bệnh nhân,tôi muốn tìm hiệu thuốc lớn có đủ vị nên  qua nhà ông bốc vài thang thuốc mà thấy ông đông khách quá , chờ mãi mới được gặp ông ạ …

Ông chủ quán hỏi , thế anh muốn gặp tôi có việc gì ? anh nói đi …muộn rồi , tôi còn nghỉ trưa 

Vị thầy thuốc trẻ nói …

  • Xin lỗi ông trước , là không phải tôi cố tình múa rìu qua mắt thợ , nhưng cả buổi sáng tôi quan sát thấy sức khỏe của ông không được tốt ạ …. xin phép ông cho tôi được bắt mạch giúp ông ạ !

Ông chủ tiệm thuốc đứng phắt dậy , giận dữ nói !

  •   Mời anh đi ngay cho , thì ra anh hành nghề lang băm lừa đảo kiếm tiềm à , dù sao tôi cũng là một thầy thuốc , đường đường một chủ tiệm lớn nhất vùng , tôi làm nghề này vài chục năm nay , lẽ nào lại không bằng anh ? Không biết sức khỏe của mình ra sao ư ? Nói xong ông đi vào trong.

Vị thầy thuốc trẻ nói với vào trong !

  •  Nếu ông không tin thì 2-3 hôm sau ông sẽ thấy ! Lúc ấy tôi sẽ quay lại đây ….

nói xong vị thầy thuốc trẻ ra về …..

Đúng 2 hôm sau , vị thầy thuốc trẻ quay lại , lạ thay hôm nay tiệm thuốc đóng cửa , có một anh giúp việc của nhà thuốc đang đứng đó như chờ đợi ai ….thấy vị thầy thuốc tới , anh chàng hớn hở hỏi !

  • Xin hỏi thầy có phải là thầy thuốc 2 hôm trước tới đây không ạ ?  Ông chủ của tôi đợi thầy  từ sáng , bảo tôi đứng đây đón thầy ạ ..

Rồi hai người đi vào trong nhà , quả như dự đoán , ông chủ tiệm thuốc đang ốm nặng phải nằm trong phòng nên không thể kinh doanh buôn bán được nữa !

Ông chủ tiệm thuốc tỏ ra rất mệt mỏi , nói hụt hơi với ra chào thầy thuốc và xin lỗi vì thái độ hôm trước …

Vị thầy thuốc trẻ nói …. hôm trước tôi thấy khí sắc của ông không được tốt nên muốn giúp ông thôi … rồi vị thầy thuốc trẻ tiến đến bên giường bắt mạch cho ông chủ tiệm thuốc …rồi kê đơn !

– Lát nữa ông  bảo giúp việc sắc cho ông 1 bát thuốc từ 200g cam thảo , ngày mai tăng liều lên 250g ,ngày thứ 3 tăng lên 500g nhé ! uống 3 ngày liên tục là khỏi.

Ông chủ tiệm thuốc và người nhà đều tỏ ra nghi ngờ và thắc mắc …ông chủ tiệm thuốc liền hỏi bị bệnh gì và vì sao lại dùng cam thảo liều cao đến vậy ? Gia đình ông làm 5-6 đời nay , bản thân ông cũng xếp vào hạng có tiếng tăm , lẽ nào ông không biết ?

–  Thầy thuốc trẻ trả lời : căn bệnh của ông cũng liên quan đến công việc đến thói quen nghề nghiệp của ông mà thành , hôm tôi đến tôi thấy ông hay nếm và ngửi các vị thuốc trước khi bốc cho bệnh nhân và có lẽ ngày nào cũng vậy  …. ngày ngày duy trì thói quen đó , theo năm tháng tích lũy dược chất , ông đã bị nhiễm độc từ hàng trăm vị thuốc đó , tất nhiên các vị thuốc đó không có độc nhưng khi tích lũy lâu dần nhiều dần và khi kết hợp với hàng trăm vị khác ,chúng sẽ trở thành kỵ nhau và trở nên độc hại với cơ thể ! Cơ thể ông đang bị quá tải ! có lẽ ông ko biết rằng từ thời nhà Minh , đại danh y Lý Thời Trân đã dùng cam thảo để giải hàng trăm loại độc , trong đó cam thảo có thể giải được độc 1200  loại thảo dược khác nhau, hiệu quả vô cùng , ông bệnh lâu ngày đã nặng nên phải dùng liều cao như vậy ! 

Lúc này cả ông chủ tiệm thuốc và gia đình mới trầm trồ thán phục và tỏ ra đồng tình. 

Thế rồi ông chủ tiệm thuốc đã làm theo lời dặn , uống đủ 3 ngày , sau mỗi ngày uống sức khỏe của ông khá lên trông thấy , đúng ngày thứ 4 ông trở lại bình thường ,thậm chí còn thấy khỏe hơn trước đây, sắc mặt của ông cũng hồng hào hơn , cơ thể tràn đầy năng lượng ….

Ông cho người đi tìm vị thầy thuốc trẻ để cảm ơn , nhưng không tìm thấy nữa … 

( lưu ý người bình thường không được tùy tiện sử dụng , bình thường cam thảo chỉ sử dụng không quá 20g/ ngày , trong bài viết là trường hợp rất đặc biệt và hiếm gặp bởi tính chất công việc và nghề nghiệp mà hình thành bệnh , người bình thường không nên áp dụng )

Tác giả  :Bác sĩ Hoàng Kỳ