BÀI THUỐC 1000 đồng của BÀ LANG BĂM bất đắc dĩ

– Nói ra thì thật hổ thẹn cho cá nhân và cả tập thể các y bác sĩ  của bệnh viện đã tận tình điều trị cho cô ấy suốt 2 tháng trời … mà không khỏi bệnh….

Cô ấy ( Bà Lang Băm bất đắc dĩ ) 56 tuổi đến từ Nam Định lên Hà Nội để chữa bệnh sau khi đã chữa ở khắp mọi nơi không khỏi ….

– Đó là năm  2014 tôi gặp cô vào điều trị tại bv y hoc cổ truyền tại Hà Nội với lý do đau vai đau cánh tay tê tay không cử động được , qua thăm khám chiếu chụp thì kết luận cô bị viêm quanh khớp vai ,thoái hóa đốt sống cổ.Trong 2 tháng điều trị , cô đã được áp dụng hầu hết các phương pháp của Y học cổ truyền hiện nay như , châm cứu , cấy chỉ , giác hơi , cứu ngải , đắp thuốc , uống thuốc , chiếu đèn , kéo giãn , xoa bóp bấm huyệt.

Nhưng chỉ giảm được chút xíu , rồi cô đã chuyển sang thủy châm , tiêm thuốc….. và bệnh tình có vẻ nặng hơn ,sau 2 tháng cô ra viện trong thất vọng và buồn bã…. chúng tôi cũng buồn …..

– 2018 tình cờ gặp lại cô ở 1 công viên trên Hà Nội. Hôm đó tôi dắt con đi bộ vì cháu đang tập đi , vừa ngồi xuống ghế….. thì có người gọi. 

– Bác sĩ có khỏe không ? Lấy vợ bao giờ thế ? Có nhận ra tôi không ?

Tôi cũng không nghĩ ra ai , gượng cười và chào lại 

– Vâng cháu khỏe , cô là ai ạ ?

Cô trả lời : 

– Tôi là Cô Minh ở Nam định nằm viện mấy năm trước chỗ bác sĩ đây …

Tôi đã nhớ ra . Tôi thấy thắc mắc là giờ cô mập mạp hơn , hồng hào và khỏe mạnh hơn , đặc biệt là cô còn đang bế 1 đứa bé.

Cô kể :

– Lần ấy , tôi khá là tuyệt vọng , bệnh đó không gây chết người nhưng mà sống không bằng chết. Tôi đau đến nỗi ăn không ngon ngủ không yên , không làm ăn gì được , nhiều lúc cầm nắm không được đồ với không  được đồ đạc mà phát khóc .Sau lần ở viện về tôi chỉ ở nhà vì không muốn chữa ở đâu nữa và cũng không còn tiền , cả nhà có bao nhiêu tiền tôi chữa bệnh mấy năm hết cả , tôi cũng không muốn làm gánh nặng cho chồng con. 

– Thế sau đó thì sao mà cô khỏi bệnh vậy ạ ?

Cô tiếp tục kể ,…..

–  Do hoàn cảnh khó khăn , nên tôi đã phải đi làm trong khi còn mang bệnh , có đứa cháu mở quán thịt trâu , nó cần người đến trông nom nhà cửa xe cộ ra vào.Tôi đã đến đó làm cho nó 2 năm và cũng nhờ lần đi làm đó mà tay tôi mới khỏi đó bs ạ …

– Vậy ạ ? Cô nói cháu nghe với ?

Cô lại kể , tôi làm ở đó được vài tuần thì vai và tay tôi đau không chịu nổi vì môi trường quán ăn đó ẩm thấp mà tôi ngủ lại quán cũng không có giường. Đêm nào tôi cũng không thể ngủ được , một hôm tôi đau quá.Tôi xuống bếp của quán ăn , lấy 1 bó cành lá lốt mà họ bỏ đi , vì quán bán thịt trâu cuốn lá lốt nên cành rất nhiều.Tôi lại lấy 1 củ gừng to bằng nửa bàn tay , đập dập.

Tôi cho vào nồi nước đun tới khi sôi và vẫn để lửa nhỏ lim rim. Tôi cởi áo hở vai và cánh tay ,rồi xông hơi nóng của nồi nước đó lên chỗ đau một lúc thật lâu. Đêm hôm đó tôi đã ngủ được ngon hơn , thấy có hiệu quả , mà nguyên liệu lại có sẵn, sau hôm đó tối nào tôi cũng xông bác sĩ ạ .Tôi làm được 11 -12 ngày thì khỏi hẳn , tới tận giờ dù bế trẻ con mà không thấy đau hay tái lại nữa bác sĩ ạ . Phúc tổ nhà tôi bác sĩ ạ !

– Tôi hỏi , thế giờ cô làm gì ở đây ? Đứa bé này là ai ?

CÔ trả lời : 

– Tôi đi giúp việc được 1 năm nay rồi , quán thịt trâu ẩm thấp lắm tôi không làm nữa , giờ tôi cũng có sức khỏe rồi ,tôi đi trông trẻ con để có đồng ra đồng vào..

Tôi nói đùa với cô là cô đã thành bà Lang rồi đó …cô cười một cách vui vẻ !!!!

VẬY ĐÓ MỌI NGƯỜI Ạ…TRONG CUỘC SỐNG , ĐÔI KHI NHỮNG THỨ GIẢN DỊ NHỮNG THỨ TƯỞNG CHỪNG VỨT ĐI LẠI CÓ GIÁ TRỊ ĐẾN KHÔNG THỂ TƯỞNG TƯỢNG ĐƯỢC 

kính chia sẻ cho những ai bị đau mỏi xương khớp !

Hoàng Kỳ